Chuyển đến nội dung chính

ĐAU CÙNG TỔ QUỐC

ĐAU CÙNG TỔ QUỐC
(24.4.2016)

Đã từng:
"Từ Bắc chí Nam chung cùng biển rộng
Bình minh lên nắng chiếu huy hoàng
Cánh buồm trắng, gió căng triều khơi vọng
Rộng lòng thuyền bánh lái thênh thang ..."
(Trích Hồn Thiêng Đất Việt)

Ngẫm lại:
Cơ đồ ấy xưa cha ông đổ máu
Nước mắt mài gươm, rửa nhục nhà
Lũ giặc Tàu dù quỷ quyệt mưu ma
Một ngàn năm như sói già khát máu.

Và rồi:
Bốn mươi năm lòng dân hằng đau đáu
Ngậm khối lửa than, mối lặng chiên cừu
Vết thương này mưng mủ đến nghìn thu
Nếu như không một lần vươn đứng dậy.

Hôm nay:
Lòng quặn đau mà lời không thành tiếng
Khúc ruột Miền Trung bầm tím rã rời
Bờ cát nhão nhề, tanh tưởi gió khơi
Biển oằn mình lên từng hơi thoi thóp.

Cả ba miền trào dâng đau xót
Cảnh nhà tan nước mất cận kề
Bè lũ nội thù sung sướng hả hê
Bọn ngoại bang đủ mọi bề tung tác.

Gấm vóc giang sơn chúng coi như bãi rác
Với đám bù nhìn chẳng khác rối cùng rơm
Tám chục triệu dân chung tảng căm hờn
Sao mãi chần chừ... chưa vươn mình đứng dậy?

Hạnh phúc, thái bình... Chỉ lằn ranh giới ấy
Một bước chân thôi, dựng lại cơ đồ
Muôn triệu tấm lòng chung một tiếng hô:
"Việt Nam ơi! Hôm nay ngày đổi mới."

Mong thay!

Trầm Linh
(Đau lòng với Việt Nam)

Nhận xét